Miêu Tả cơn mưa - văn mẫu
Buổi
trưa hôm này thật nóng bức, mặt trời như muốn thiêu đốt mọi người. Bỗng
mây đen từ đâu kéo đến ùn ùn, báo hiệu một cơn mưa sắp đến.
Mặt
trời như bị những đám mây đên kia nuốt chửng. Gió thổi ào ào, cành cây
nghiêng ngả cặn mình. Những dây quần áo kêu kẽo kẹt, kẽo kẹt. Những
chiếc lá rơi xuống như hàng nghìn cung tên nhắm thảng vào người đi
dưdờng. Bụi bốc lên mù mịt làm che tầm mắt người đi đường. Tồi gió lặng
dàn, được vài phát thì mưa bắt đầu rơi từng hạt nặng trĩu. Mưa rồi, mọi
người vội vàng cầm ô lấy quần áo đang phơi dở cho vào nhà. Mấy chiến
binh đánh trận giả hô hào rút lui quân về nhà. Trên đường, mấy người đi
bộ trú tạm ở những chỗ nhà nghỉ nhỏ, còn những người đi xe thì có người
thì dừng lại ở một gốc cây để mặc áo mưa, có người thì phóng xe thật
nhanh về nhà. Mưa ào áo đổ xuống như thác đổ, lộp độp vào mái nhà, rào
rạt vào hàng cây, lách tách vào bàn ghế, bếp ga cứ phập phùng mãi như
muốn tắt lửa. Mưa cứ kéo dài cho đến tận sáng thì tạnh.
mặt
trời bắt đầu hé mở, những tia nắng mặt trời bắt đầu chiếu xuống trần
gian. hàng cây ven đường được uống nước mưa đx đời. Mọi thứ trở lại như
bình thường.
