Văn miêu tả - Tả con vật mà em yêu thích - văn mẫu
Bài 1:
Ai
đã từng nghe tiếng hót của chim họa mi thì không thể không trầm trồ
khen ngợi. Nhà em cũng nuôi một chú họa mi. Em âu yếm gọi nó là ” bé
điệu ”
Cái
tên bé điệu cũng rất phù hợp với nó. Họa mi có dáng người thon gọn, như
một chú chim quý tộc. Trên người bé được khoác một bộ quần áo màu vàng
của nắng thu xen kẽ vào đó là màu ngọc bích trong xanh càng tô điểm sắc
đẹp cho nó. Đôi mắt to tròn được coi là cửa sổ tâm hồn trông lúc nào
cũng lấp lánh như những ngôi sao duyên dáng, e lệ trước bầu trời ban
đêm. Cái mỏ vàng và dài như chiếc kẹp để gắp những chú sâu bự, béo ngậy.
Mỗi khi gặp đối thủ hay con mồi họa mi liền dang rộng đôi cánh của mình
để sẵn sàng đối đầu với kẻ thù. Đôi cánh óng mượt như được bôi mỡ. Đôi
chân nhỏ, mảnh khảnh có màu vàng nâu nhưng lại nhảy nhanh thoăn thoắt.
Cái đuôi dài, lúc xòe ra trông như chiếc quạt giấy nhỏ, để giúp nó giữ
thăng bằng khi đứng.
Chim
họa mi là một loài chim hót hay, có thể nói nó là ” chúa tể ” của các
loài chim về giọng hót. Mỗi buổi chiều về nó lại cất tiếng ca muôn thuở,
nó hót tặng em những bài ca hay nhất. Em chăm chú lắng nghe, tiếng hót
của nó đã đi sâu vào tâm hồn em. Hôm sinh nhật em, em đã trang trí cho
chú chim cưng của mình một chiếc áo lồng tuyệt đẹp. Ôi chao! Nhìn chú
kìa, trông nó không khác gì một quí cô nương con nhà giàu. Tối đến, cả
nhà đang tắt điện để thổi nến thì một giọng hót thánh thót vang lên. Mẹ
em liền bật đèn thì ra là họa mi hót vì không muốn mình ở trong bóng tối
mà phải cho cô ra chỗ sáng để mọi người cảm nhận được hết vẻ đẹp của
mình. Mỗi buổi sáng khi phương Đông vừa ló rạng thì họa mi lại cất lên
một chuỗi âm thanh để chào bình minh.
Em
rất yêu quý chú chim họa mi này. Vì ” bé ” là người bạn tốt nhất của
em. Mỗi buổi sáng, họa mi lại hót chào buổi sớm bằng những bài ca trong
trẻo làm cho cả nhà vui vẻ, phấn chấn để bước vào ngày mới
Bài 2:
Chủ
nhật vừa qua, trên đường đi chơi cùng chị Hai em chợt gặp một cô gà mái
dẫn đàn gà con đi tìm mồi, trông chúng thật dễ thương làm sao!
Cô
gà mái mơ có dáng vẻ bệ vệ, mập mạp. Cô nặng khoảng hai ký, cao bằng
đầu gối em, bộ lông đen tuyền, bóng mượt. Đầu cô tròn, to bằng một quả
chanh. Cặp mắt tròn xoe, đen lay láy, luôn liếc ngang liếc dọc để canh
chừng lũ con bé bỏng đáng yêu. Chiếc mỏ màu vàng quặp xuống và rất cứng
cáp. Cổ không cao lắm, gắn liền với thân mình và được phủ bên ngoài một
bộ lông màu xám pha đen. Thân mình cô mập mạp, khỏe mạnh, da thịt rắn
chắc và nở nang. Trên thân là đôi cánh như hai chiếc quạt nan, màu nâu
pha đen. Tô điểm thêm vẻ đẹp của cô là chiếc đuôi khá dài, hơi vảnh lên,
lông đuôi cũng sơ xác lắm rồi, có lẻ vì cô đã dốc sức để lo lắng chu
đáo cho đàn gà con. Đôi chân hơi thấp được phủ lên một bộ da vàng như
mái ngói, ngón chân nhọn, sắc bén dùng để bới giun, tìm mồi cho gà con.
Đàn gà con bụ bẩm to hơn quả trứng gà một chút, con nào cũng được khoác
một bộ lông tơ màu vàng óng trông thật đáng yêu! Sáng sớm tinh sương cô
gà mái tục tục gọi đàn con đi kiếm mồi, cô rất thương lũ gà con, cứ vài
bước cô quay lại xem những đứa con của mình có bị lạc đàn không. Tìm
được con giun nào là cô gắp lên, cất tiếng kêu “Tục, tục !” gọi lũ gà
con lại, trông chúng tranh nhau miếng mồi như những cuộn len màu vàng
lăn lông lốc dưới bãi cỏ xanh. Chợt anh chàng chó hung hăng xuất hiện,
cô liền cất tiếng kêu quang quác gọi đàn con lại, cô dang đôi cánh cho
đám gà con kéo nhau chạy vào lòng mình để nhận được sự che chở. Ăn uống
đầy đủ xong, mẹ con cô gà mái lại quây quần bên nhau thật ấm áp, thân
thương.
Em
cảm thấy lòng mình dâng lên tình yêu thương khi nhìn thấy cảnh mẹ con
cô gà mái đi tìm mồi. Giá như em có được cô gà mái và đàn gà con này
nhỉ! Em muốn góp một phần nhỏ để cho cô gà mái đỡ vất vả và đẻ thêm
nhiều trứng, nở nhiều gà con./.